Post Top Ad

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

Sáng Tác Dựa Theo Tự Truyện: Những giọt máu phí hoài


Trong căn phòng tràn ngập khói thuốc, Phong lặng lẽ ngồi như một bức tượng đá bên cạnh đống bông băng đẫm máu đỏ tươi vứt la liệt. Hắn vừa trở về từ một trận ẩu đả. Một mình chống lại năm tên cao to lực lưỡng ở quán bún Phạm Văn Đồng, giờ đây hắn đang ngồi vừa để những vết thương cầm máu và bớt đau, cũng vừa để suy nghĩ về trận hỗn chiến ấy, trận hỗn chiến đầu tiên mà hắn trải qua trong đời vì ... một đứa con gái.

4 tiếng trước đó...
Hôm nay Phong uống rất nhiều rượu, hắn cố tình uống say chỉ vì muốn mượn hơi rượu để tâm tình với người yêu của hắn. Phong nghĩ rượu sẽ giúp hắn mạnh mẽ hơn khi vạch mặt sự giả dối của người yêu hắn. Hắn đã bị phản bội, phải! Hắn đã bị cắm sừng. Hai cái sừng to tướng mọc ra trên đầu hắn khi hắn tình cờ nhìn thấy người yêu hắn tay trong tay vui vẻ với thằng khác trên đường Bùi Thị Xuân. Chỉ tình cờ thôi, nhưng hắn cũng mong hắn sẽ gặp trực tiếp như thế thì hắn mới có đủ sự mạnh mẽ để nói thằng với người yêu hắn. Khi đã ngà ngà say, hắn mặc đồ và bước sang phòng người yêu hắn ở cách đó một khu phố. Tới cửa, Phong không đi vào như thường lệ mà hắn lấy điện thoại để gọi cho người yêu hắn ra. Hắn không muốn bước chân vào cánh cổng này nữa. Hắn tự hứa như vậy trên đường lúc hắn sang đây. Sau chừng năm phút, người yêu hắn xuất hiện sau cánh cổng với vẻ mặt ngạc nhiên, nhưng Phong coi đó là sự giả tạo ghê tởm. Một vẻ mặt thánh thiện tới đáng khinh khi hắn đã biết toàn bộ sự thật về cái mà người yêu hắn gọi là:" anh có mối quan hệ riêng của anh, và em cũng vậy". Hắn kéo người yêu hắn ngồi xuống bậc thang nơi thềm cửa khu trọ.
-         Anh lại say đấy à? – Người yêu hắn hỏi với vẻ mặt không vui.
-         Ừ! Anh say, anh đang rất say.
-         Anh say sao không ngủ mà lại sang đây làm gì để nhỡ trúng gió thì sao?- Nàng ra vẻ quan tâm lắm.
-         Em trù anh à? - Hắn buông thõng một câu cụt ngủn.
-         Em muốn trù anh trúng gió chết để yêu thằng khác à? – Hắn hỏi
-         Nếu muốn yêu thằng khác thì không nhất thiết phải trù anh chết – Vừa trả lời tinh quái nàng vừa cười.
-         Hôm qua, em giải thích thế nào? – Hắn đi vào chủ đề chính
-         Đó là anh họ của em
-         Anh họ của em mà chụp ảnh hôn hít rồi còn ôm eo ôm cổ nhau giữa chốn đông người thế à?
-         Thì có làm sao?
-         Làm sao? em nghĩ đơn giản nhỉ? Bạn bè em, bạn bè anh ở đó, chúng nó nhìn thấy, chúng nó nghĩ em thế nào? anh thế nào?
-         Em sống thế nào mọi người đều hiểu, em chẳng quan tâm họ nói gì.
-         Họ nói em là loại gái lăng nhăng đó, em biết không?
-         Ai nói?
-         Thì có người nói, đầu anh vẫn còn hai cái sừng nè, mấy thằng đệ anh chỉ cho anh thấy đấy, nếu không có hôm qua thì anh đâu có biết.
-         Em nói rồi, hôm qua là anh họ của em
-         Ừ, anh họ, em có cần anh cho em xem mấy cái ảnh em chụp với nó không? Có cần anh dẫn tới nơi mà em với nó hẹn hò không? tới nhà nghỉ mà em với nó đã vào không? muốn xem video em ngủ với nó không?
-         Không bao giờ có những thứ đó.
-         Vậy mà có đó em à!
-         Anh đừng lôi những thứ vớ vẩn đó vào cuộc nói chuyện này.
-         Vớ vẩn? Em phản bội anh mà em chối phay đi như thế mà em bảo là vớ vẩn?
-         Anh tin hay không thì tùy.
-         Trước đêm qua, anh tin, còn từ giờ về sau, không bao giờ.
-         Tùy anh..
Nói tới đó Bỗng có tiếng ồn ào phía ngoài đường. Phong say nên không nghe thấy nên vẫn giằng co với người yêu hắn. Chợt một cái ghế nhựa bay với tốc độ gió lao thẳng vào đầu hắn. Phong loạng choạng mất thăng bằng, hắn ngã sấp mặt về trước.
-         Thằng nào đây em? – Tiếng của một trong những thằng đang hổ báo bước vào.
-         Anh ấy là người yêu em – Nàng sợ hãi trả lời.
-         Người yêu em?
-         Vâng
-         Mày là thằng nào, Đụ mẹ mày đứng lên bố mày xem mặt mũi mày thế nào nào? – Tên kia vừa xách cổ áo phong vừa lôi để dựng Phong đứng lên.
Phong lồm cồm bò dậy, tên kia chưa kịp định thần thì đã lĩnh trọn một cú đẩy của Phong khiến hằn bật ngửa ngã dập dụi vào cánh cổng. Chưa kịp định thần thì lại lĩnh trọn một cái ghế vào đầu. Phong loạng choạng lùi lại chỉ kịp đưa tay ra đỡ thì đã lĩnh một tràng hội đồng của ba thằng trong hội kia. Phong ngã dập dụi, ba thằng kia không tha tiếp tục giáng những cú đá, đấm xuống tấm thân bê bết những máu và đất của Phong. Phong co mình ôm đầu tránh những cú đá vào thái dương và gáy. Còn trên thân mình thì Phong cảm thấy như hắn đang phải chịu những tràng đấm đá vô tận.
-         Được rồi, dừng tay – Thằng ngã vào cánh cổng lên tiếng
-         Đụ mẹ cái thằng bố láo này, mày biết bố mày là ai không? - Hắn hỏi tiếp.
Phong nhếch mép cười trong bộ dạng lê lết.
-         Ơ Đụ mẹ dám cười bố à? – Chúng mày đâu, đập chết mẹ nó đi.
Phong lại chịu thêm một trận đòn thừa sống thiếu chết nữa. Khi cả bọn đã ngừng tay, Phong chống tay xuống đất, cố gắng tựa vào tường để đứng lên. Khi đã đứng thẳng, Phong nhìn thẳng mặt thằng đã ném cái ghế vào Hắn, Hắn nhận ra đó là kẻ mà người yêu hắn gọi là "Anh họ". Phong thều thào nói, từng lời nói như từng lưỡi lê sắc nhọn đâm vào cả tên kia và người yêu hắn đang đứng sững ở gần đó:
-         Tao đã sai, tao đã sai khi yêu một đứa con gái nhiều như vậy khi nó không xứng đáng với những gì tao đã làm. Và với mày, cũng như tao cả thôi, ngủ với nó chắc nó cũng chỉ coi mày và tao như những thứ đồ chơi rẻ tiền. Vậy mà mày lại đem cái sĩ diện của mày ra đây và so với tao. Tao chưa bao giờ nghĩ là tao sẽ phải đổ máu vì một đứa con gái nào hết, và nhất là nó, máu của tao phải được dành cho những thứ tốt đẹp hơn là một đống phân như nó? Mày hiểu chứ? Còn chúng mày tối nay, đánh một thằng say và trong tay không một tấc sắt. Ô kê, tao chơi khô máu với chúng mày luôn, nhưng tao đánh không vì một con đĩ đang đứng cạnh mày, mà tao đánh vì mày đã xúc phạm tao. Nào tới đi!
Dứt lời, hai thằng lập tức xông tới trước mặt Phong, vì ảnh hưởng của hơi rượu nên Phong khá khó khăn trong việc định hướng cú đánh của hai tên kia, nên Phong giữ tay ở thế phòng thủ. Chợt thấy có hòn gạch dưới chân tường cạnh đó, Phong nhanh chóng cúi rạp người xuống để tránh cú đập của hai chiếc ghế và cũng để nhặt thật nhanh viên gạch. Hai tên vụt trượt chiếc ghế nên loạng choạng dạt sang hai bên sườn Phong. Biết đã có được thời cơ, Phong lập tức đập viên gạch vào cái sườn đang sơ hở của tên bên phải và ngay lập tức rút tay về ra một đòn cùi trỏ vào sườn của tên bên trái khiến cả hai tên ngã chỏng vó sang hai bên. Như luồng điện giật, Phong quay phắt người sang trái tung một cú đá trúng vào cổ một tên và dường như ngay lâp tức tung chân vòng một cú đá móc từ trên xuống vào giữa sống lưng tên bên phải. Cả hai tên đã chỉ còn biết đếm sao. Thấy đồng bọn thua thảm, ba tên còn lại lao lên, trên tay mỗi tên là một chiếc ghế nhựa. Cả ba tên vụt liên tiếp khiến Phong vừa thủ vừa lui, một tay đỡ một tay phản đòn, lùi được chừng ba bước, Phong thu người lấy đà nhảy lên đạp trúng vào ngực tên bên phải thừa thế đá vào cổ tên ở giữa và đấm thẳng vào mặt tên bên trái. Cả ba tên trúng đòn hiểm đều nằm sân đếm số. Thằng "Anh Họ" của người yêu hắn cay cú vì đàn em bị thảm bại dưới tay một thằng say, máu sĩ diện nổi lên, hắn rút con dao bấm rồi lao tới định kết thúc Phong trong hai chiêu, nhưng Phong đã kịp đề phòng, vớ được chiếc ghế nhựa mà tên lúc nãy vụt trượt. Phong nhẩy lên vụt ngang mặt tên này, khiến mặt hắn bị xước một miếng khá dài ở má, máu đỏ rỉ ra, nhưng Phong cũng thấy đau nhói phía dưới cánh tay. Phong đã trúng dao, nhưng chỉ là lưỡi dao sượt qua nên chỉ khiến Phong bị rách chiếc áo và một vết xước không sâu lắm. Vừa nhận diện được mình đã bị thương thì tên kia đã lĩnh trọn ba ghế liên tiếp vào mặt, sườn và đùi khiến hắn khụy xuống. Thừa thắng Phong bay lên, tung một cú đá cực mạnh vào mặt khiến tên này gục luôn. Nhưng Phong cũng bị trúng dao do khi lao lên, Phong đã không để ý tên này đã vung dao định đâm vào ngực Phong, nhưng may thay, lưỡi dao chỉ trúng vào ngực áo, nơi Phong để điện thoại, và trượt sang bên sườn làm rách một vệt khá dài. Phong ôm ngực khụy xuống, vết rách khá to đã khiến Phong mất khá nhiều máu. Lại thêm hơi men đang trào lên, Phong dần lịm đi, nhưng Phong cố đứng dậy, lê bước tới trước mặt đứa con gái khốn nạn đang run cầm cập ôm mặt khóc. Phong nói đầy chua xót:
-         Ngày hôm nay, tôi đã phải chịu những thứ này chỉ vì tôi đã yêu lầm một loài cầm thú như cô. Tối nay tôi sang đây cũng chỉ mong kết thúc chuyện này. Và đây cũng coi như là một cái kết. Một cái kết dở hơi cho một cuộc tình khốn nạn. Những giọt máu này, không phải rơi vì cô, hãy nhớ lấy điều đó.
Phong lê từng bước đau đớn bước ra khỏi cánh cổng. Để lại sau lưng hắn một cuộc tình khốn nạn với một đứa con gái phụ bạc. Lần đầu tiên hắn đổ máu vì một thứ không đâu, hắn thấy phí hoài công sức quá. Những giọt máu này, đáng lẽ, đáng lẽ ra phải được rơi vì thứ gì đó đáng giá hơn..

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

We’ll never share your email address with a third-party.

Labels

Sample Text

Labels

BÀI MỚI VIẾT

Labels

BÀI MỚI VIẾT