Post Top Ad

Thứ Sáu, 24 tháng 5, 2013

[Re-Up Blog] Đàn bà yêu - by Vuong0Phong

Phòng chật không có chỗ ngồi nào hơn là cái giường. Phan ném cho tôi một cái gói nhỏ, bọc trong lớp vải trắng, lấm tấm vết bẩn. tôi mở ra và thấy đó là một thứ bột màu nâu xỉn.

- cái gì vậy? không phải là thuốc cấm chứ? Em không khoái mấy thứ này đâu.

- Bậy bạ mày. Thuốc kích dục đó. Phải khó khăn lắm tao mới kiếm được một chút của bọn dân tộc. phải, khó khăn lắm đó. Nghĩ mày có thể thích thứ tình dược này nên tao cố công mang một chút về coi như là quà phương xa.

Cái này là cả một thế giới, một thứ thế giới của sự đam mê hút tôi vào tận cùng trung tâm của nó với niềm khát khao và sợ hãi tới điên cuồng.

- em nhận.

- nói nghe mày sẽ không dùng thứ này cho bọn con nít hay gì chứ?

- Tất nhiên rồi.

- Vậy thì đơn giản lắm. pha vào đồ uống. tầm 4 phút là xong.

Tôi nghĩ tới cái gói đó mỗi ngày nhưng hơn một tháng nó vẫn nằm yên vị một góc trên kệ sách. Nhiều lần tôi muốn dùng thử nó nhưng không biết và cũng không dám cho ai uống nữa. tôi sợ.

- cái gì vậy? Thụy hỏi tôi, một ngày cô tới giúp tôi rọn phòng. Thụy là bạn gái tôi.

- Àh, anh Phan cho đó.

- Nhìn ghê quá. Em vứt đi nhé?

- Đừng. tôi bật dậy, dằng cái gói khỏi tay nàng.

- Gì mà ghê vậy? nói nghe đó là cái gì thế?

- Thuốc kích dục.

Im lặng.

- em muốn thử?

- Hả?

- Thử một xíu thôi.

Có bao giờ tôi nghĩ tới việc thử dùng nó với bạn gái tôi không? Không, tôi không muốn thế, cảm giác rồi đây sẽ có cái gì đó dơ bẩn lắm chắn ngang chúng tôi. Nhưng tôi tò mò, muốn biết thứ thuốc này sẽ ra sao?

- hơi khó uống anh nhỉ?

- Như nước lá ấy.

Trong phút chốc tôi mừng rằng Phan đã nhầm lẫn hoặc tôi bỏ quả lâu, thuốc đã mất tác dụng.

Có ai đó đã đốt lên cả ngàn cái lò than, nướng hàng vạn bông hoa cúc? Căng cứng. tôi nghe hơi thở Thụy gấp, nóng bừng, mang mùi hoa cúc nướng. Đôi môi Thụy mở ra chờ đón, cũng nóng bừng. Cái cần cổ Thụy dướn lên, nuốt nước miếng đánh cái ực. Tôi hôn lên đó, nghe xương cốt Thụy kêu lạo xạo trong vòng tay tôi xiết chặt. Thụy như lịm đi. Tôi như lịm đi.

Chúng tôi yêu nhau, vò siết nhau, cấu xé nhau giữa những chồng sách xếp cao. Ướt đẫm. Cả cái thế gian này ướt đẫm.

Tôi mơ màng thấy Thụy mở cửa, gió thổi vào phòng lành lạnh nhưng cái mùi hoa cúc nướng còn dầy đặc trong phòng lắm. Tôi chìm lại trong giấc mơ, trong niềm hoan lạc còn đọng lại tưởng như trong mọi ngõ ngách con người tôi.

Tôi thức dậy thấy xung quanh mình không gì hơn là bóng tối đậm đặc, hàng vạn cái lò than đã tắt lửa, hương cúc nướng cũng đã tan hết. Tôi ngồi lặng im trong bóng tôi không nghĩ gì hơn giấc mơ ngọt ngào vừa qua.

Thụy nói tôi hãy cứ trách cô đi, cứ chửi rủa cô đi. Nhưng cô yêu một người khác rồi. cái ngày hôm đó Thụy nghĩ tới người đó nhiều hơn là nghĩ tới tôi. Cô có thể tiếp tục lừa dối tôi, lừa dối chính mình nhưng cô không thể lừa dối người đàn bà trong cô.

Tôi còn gặp Thụy một lần.

- anh chỉ muốn biết là em có nghĩ anh bậy bạ hay gì đó ngày hôm đó không?

Thụy nhìn tôi mơ màng tưởng như không hiểu tôi đang nói tới gì.

Tôi đi mà chẳng biết mình đi đâu, chỉ thấy sao thật trống rỗng, chỉ biết cứ dấn bước tới mong tìm thấy điều gì đó lấp đầy nỗi trống vắng trong con người mình, cái lỗ khiến tôi chảy máu thịt mãi không thể giữ lại được.

***HẾT***

Vuong Phong

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

We’ll never share your email address with a third-party.

Labels

Sample Text

Labels

BÀI MỚI VIẾT

Labels

BÀI MỚI VIẾT